1. Sau mấy ngày cặm cụi “nhặt sạn” cho 24 đề tài nghiên cứu khoa học sinh viên, tập Kỉ yếu in tóm tắt công trình nghiên cứu khoa học của các em đã “ra lò” trong niềm hân hoan của cả Thầy và Trò khoa Giáo dục Tiểu học Trường ĐHSP Hà Nội. Chắc hẳn làm việc với một ông già cầu toàn, chỉn chu như mình, cả thầy và trò trong khoa đều chịu nhiều áp lực. Nhưng dẫu là áp lực và nhọc nhằn, mình vẫn muốn tạo cho Khoa một nề nếp làm việc trung thực, ngay ngắn, thẳng thớm và nghiêm cẩn.
Bởi vì không phải cứ áp lực là tiêu cực. Vấn đề là cách chúng ta tạo áp lực cho con trẻ. Đi liền với áp lực không phải là bệnh thành tích và sự thoả mãn tham vọng của người lớn mà là tình yêu thương, lòng đồng cảm, sự sẻ chia thì áp lực ấy chính là động lực…
Tháng năm ơi, ta muốn hát cùng em
Khúc hát dịu hiền cô học trò áo trắng
Ta muốn nhìn tóc em bay trong nắng
Cái nắng sang hè như đốt lửa trong tim…
Nên “ Hãy yêu ngày tới dù quá mệt kiếp người”…
2. Giai thoại về nhà văn Franz Kafka (1883 – 1924) kể rằng: Một hôm, nhà văn đang đi dạo ở công viên Steglitz - Berlin, ông thấy một em bé đang khóc nức nở vì đánh mất con búp bê yêu thích.
Kafka đã cùng em bé tìm kiếm con búp bê khắp nơi, nhưng cuối cùng vẫn không tìm thấy. Kafka hẹn gặp lại em bé vào ngày hôm sau, để hai chú cháu sẽ cùng tìm một lần nữa.
Ngày tiếp đó, con búp bê vẫn bặt vô âm tín. Kafka bèn đưa cho em bé một lá thư và bảo rằng con búp bê của em đã nhờ ông chuyển lá thư cho em trước lúc rời đi, trong thư viết: “Bạn ơi, đừng khóc. Mình đang lên đường để nhìn ngắm thế giới tuyệt vời này. Mình sẽ viết thư kể cho bạn về những cuộc phiêu lưu của mình.”
Chuỗi ngày sau đó, Kafka “thay mặt” búp bê chuyển thư đến em bé. Mỗi khi gặp cô bé, Kafka đọc to những lá thư phiêu lưu được ông sáng tác. Những cuộc trò chuyện về con búp bê yêu dấu khiến em bé mê mẩn.
Trong lần gặp cuối cùng, Kafka đọc lá thư kể chuyện con búp bê đã trở lại Berlin, và sau đó, ông đưa cho em bé một con búp bê khác mà ông đã mua tặng em. Tất nhiên, con búp bê này không thể giống với con búp bê cũ, vì thế Kafka đính kèm một lá thư giải thích rằng: “Những chuyến đi đã thay đổi bản thân mình.”
Em bé ôm con búp bê mới và mang nó về nhà trong niềm hạnh phúc vô bờ.
Một năm sau, Kafka qua đời.
Nhiều năm trôi qua, em bé trở thành một cô gái trẻ. Trong một lần dọn dẹp đồ cũ, cô bất ngờ tìm thấy một lá thư nhét trong con búp bê. Bức thư bình dị, có chữ ký của Kafka: “Mọi điều mà cháu yêu quý có lẽ rồi sẽ mất đi, nhưng cuối cùng, tình yêu sẽ trở lại trong một hình hài khác.”
Nên cứ vui lên, bởi vì “… cuối cùng tình yêu sẽ trở lại trong một hình hài khác”!